#3 [TÂM TÌNH TRƯỚC GIÓ]

#3 [Tâm tình trước gió]
Để những lời thì thầm theo gió cuốn đi. Series này thuật lại những câu chuyện của những vị khách ghé trọ ở mlf.

Hồi đó, mỗi lần em làm việc tập trung cao độ là coi như quên hết đi mọi thứ. Những gì không-phải-là-công việc thì sẽ được gác lại, tính sau. Những đêm deadline còn nhiều mà buồn ngủ quá, em đi ngủ nhưng trong giấc mơ vẫn hiện lên cảnh mình đang làm việc, đang suy nghĩ về vấn đề đó, nó đeo bám theo mình tận sâu gốc rễ, rồi có khi nửa đêm chợt bừng tỉnh khi nghĩ ra được cái gì đó thì bật dậy mở laptop làm tiếp ngay…
Ngày ấy, công việc là thế giới duy nhất của em. Cho tới khi em nhận ra thế giới này không chỉ nằm trong những công việc mình làm hàng ngày. Thế giới thật rộng lớn để sống, mà mình thì có quá ít thời gian cho việc được sống.



Mới 5 giờ sáng, chúng tôi đã lặn lội đi vào rừng, băng qua những cánh đồng, qua con suối, qua cây dẻ gai cổ thụ, qua luôn cây thông to thật to… đi sâu vào rừng.
Nơi này yên ả quá, tiếng suối róc rách, trên bờ có đủ các loại cây dương xỉ, chuối rừng, cây ráy,… đan xòe. Mấy vạt nắng len qua lá cây chiếu màu óng ánh xuống suối. Những hạt cát li ti, những hòn đá cuội cứ lăn tròn trong nước, cứ cuốn đi, cứ cuốn đi.
Trong cái bầu không khí nhẹ tênh đó, ngồi đó rồi tự nhiên trồi dậy cái cảm giác muốn “thoát tục”, được cởi bỏ những bộn bề cất giữ bên trong mình, chỉ muốn ngồi đó quẩn quanh nghe tiếng ve kêu, tiếng xào xạc của lá mỗi khi gió thổi qua, tiếng suối chảy không ngơi nghỉ, ngồi đó để thấy lâu lắm rồi mình mới có được phút giây thế này đây.

Sau này, trong những chuyến retreat, chúng tôi sẽ còn dẫn bạn tham gia nhiều hành trình như thế này, khoảng thời gian bước vào thiên nhiên, nhưng không phải để chinh phục hay khám phá, đơn giản là nương tựa vào nó, để cái bao dung của thiên nhiên lắng nghe những tâm sự của chính mình, để cái đẹp và chiều sâu giúp ta mở lòng, và chạm vào nhau.
#mlf

#2 [GIEO MẦM VÀO ĐẤT]

Tại sao lại là little-farm mà có mảnh đất nào đâu để gieo trồng?
Năm 2016, chúng tôi tạo ra mộc-little-farm, chỉ bằng một ý nghĩa: chỉ có nơi trồng được một cái cây, thì mới trồng được một con người. Hồi ấy, chúng tôi bán những ổ bánh trên online, với suy nghĩ đơn giản là mang cái hồn, cái chăm chút vào trong từng ổ bánh để mang lại niềm vui cho người khác, để nhắc mọi người về những niềm vui ban sơ của việc được tặng một ổ bánh xinh xinh, vốn bị cái hào nhoáng hay những khuôn mẫu che mờ.
Rồi năm 2019, chúng tôi mở mlf saigon – tâm niệm trở thành chốn lui tới cho những ai cần được chăm sóc. Chúng tôi lăn vào bếp nấu đồ ăn, làm bánh, rồi tự học pha chế… bắt đầu mọi thứ từ con số 0 tròn trĩnh. Chúng tôi cũng bán đồ thân thiên môi trường, sản phẩm thuận tự nhiên, rồi tổ chức workshop và làm đủ thứ trên đời… chỉ vì thích được chăm sóc, được lắng nghe, được kết nối… để mở rộng tâm khảm vốn o ép của chính mình.
Từng bước chậm rãi, 7 năm kiên định trên hành trình của mình… và đi tới, để giờ ở Măng Đen, hiện thực hóa một “little farm”.
Cũng từng ấy năm, từ những cái đẹp na ná, từ những sự sắp đặt đầy tính kỹ thuật… ở đâu sai thì sửa tới đấy, rồi cũng tới ngày chạm ngõ vào một thế giới mới. Một thế giới đầy cảm xúc và thật nhiều ý niệm. Cái đẹp, cái hồn ngày ấy chúng tôi theo đuổi, cũng theo chúng tôi lớn dần, để tạo nên mlf ngay-lúc-này.
Trong một lời đề tựa giới thiệu về mlf Măng Đen, chúng tôi viết thế này:
*mộc-little-farm là một “nông trại nhỏ” nơi mọi thứ nảy mầm.*
…nơi vun vén cái đẹp, để nở hoa những hạt giống khô lạnh.
Chúng tôi tin rằng điều kỳ diệu của cuộc sống không phải là vươn tới những vì sao, hiểu những điều kỳ bí,… mà là đi trên mặt đất; để trở về với mình mà cũng tức là trở về với điều giản đơn nhất; để từng việc nhỏ nhặt thường ngày như ăn, mặc, ngủ, nghỉ… có ý nghĩa và tầng sâu mới.
Bằng chiều sâu nội tâm, sự rung cảm, và đôi tay không ngần ngại, bầu không khí nơi đây, được chúng tôi ôm ấp, chở che như một tấm chăn hoa. Để hơi ấm từ đây sẽ ủi an những tâm trí liêu xiêu, thả đi lắng lo, ở yên trong sự ngơi nghỉ… rồi một khi sẵn sàng, ta an nhiên trở lại, chạm tay vào thế giới vốn xoay-vần.
Tin rằng sâu thẳm trong mỗi con người đều tồn tại sẵn mọi câu trả lời để giải quyết toàn bộ khúc mắc trong cuộc sống. Gác lại những lời dạy từ chương, chúng tôi chỉ đơn thuần là ở đây cùng bạn, trong một hành trình thật đặc biệt, bằng không gian và con người nơi này để khơi gợi câu trả lời từ sâu thẳm trong tim.
Từ những mong đợi cao vợi, qua năm tháng chúng tôi cũng đã chạm đất. Trong một tâm thế mới, mlf tại Măng Đen được tiếp nối với vô-mục-đích, như nước chảy, lá rơi… chỉ là điều cần làm.
Không đặng thay đổi ai hay làm gì to lớn. Đơn giản chỉ mời bạn tham gia vào một bầu không khí diệu kỳ của cuộc sống.
Nhìn sâu thật sâu, nghe thấu thật thấu, để con tim được thổn thức cùng mỗi hơi thở của đất trời. Thay vì lẩn tránh (hide-away), chạy trốn (run-away), từ bỏ (stay-away), sự lựa chọn nằm trong đôi tay và trái tim này để sống và trải nghiệm một cách thực sự!
Đôi khi chúng ta mất nhiều năm để nhìn thấy nó, nhưng khi hành trình bắt đầu, bạn không thể sống theo cách cũ nữa.
P/S: chúng tôi cũng đã thay đổi cách gọi mình là mộc little farm (mlf) thay vì Mộc Litte Farm (MLF), như một cách để thấy rằng mình cũng chỉ là những hạt cát lăn tròn, đang theo dòng trở về biển cả.
#mlf

#01 [BIÊN-THƯ CHO HY]

Hy là một người bạn rất đỗi yêu thương mlf, bạn đang ở một thế giới khác, trong một tương lai khác. Chuỗi Biên-thư cho Hy là những câu chuyện đây đó ở mlf mà chúng tôi thi thoảng muốn kể Hy nghe.
Măng Đen, ngày 10 tháng 05 năm 2023
Hôm nay từ tờ mờ sáng, khi lũ chim vẫn chưa kịp líu lo huyên náo ngoài vườn như mọi buổi sáng. Hai anh chủ đã thức dậy, có lẽ nôn nao đón bạn nhân viên đầu tiên của mlf chuyển lên Măng Đen – Hồng Ân, cô bạn đã gắn bó cùng mlf trong nhiều năm qua.
Cả hai xách xe chạy ra thị trấn cách đó chừng 7km. Hy biết không buổi sáng ở Măng Đen lạ kỳ lắm, cứ như đất trời vừa được thay áo mới, mọi thứ chẳng biết bằng cách nào, bàn tay nào đã biến hóa để nó trở nên tinh khôi như vậy. Đến những tâm hồn ủ dột nhất, cũng phải bừng tỉnh vì một giọt sương đọng trên tấm lá, vì một tiếng chim lảnh lót, vì những đám mây lơ đễnh bay… mọi thứ cứ thế an nhiên mà làm việc của nó, chỉ có chúng ta là quá dính mắc vào một cảm giác, một điều gì đó thôi.
Hơn 12 tiếng trên xe, trông Ân cũng khá mệt. Chắc có lẽ là bỡ ngỡ và nhiều cảm xúc lắm, khi chúng ta gặp lại nhau ở vùng đất xa lạ này. Và cũng thật kỳ lạ, khi cô gái nhỏ quyết rời Sài Gòn thân thuộc, theo chúng tôi lên vùng đại ngàn xa xăm.
Buổi chiều, mây đưa vần vũ. Cơn mưa được mong ngóng bấy lâu, bởi bao luống rau và luống hoa đương nảy mầm, và chỉ một cơn mưa thôi là cả một sự an ủi vỗ về cho bấy nhiêu tâm sức. Cơn mưa cũng không quá lớn Hy ạ, nên cũng không đến nỗi dập những mầm non vừa nhú (mừng thay!).
Sau khi đánh một giấc tròn, Ân cũng bắt đầu dạo một vòng khu vườn ở mộc little farm để thăm thú. Rồi cô nàng mang vào nhà một rổ đầy những hoa, bắt đầu cắm chi chít ở góc nọ góc kia trong nhà.
Không nói với nhau nhiều lời, chúng tôi biết rằng từ chính nơi này Hy ạ, đôi bàn tay săn sóc sẽ biến những điều thô ráp nhất trở nên mềm mại, để chạm tới cảm xúc.
Tối nay, Vũ sẽ nấu món cari Ấn, cùng món sốt đậu đỏ quết cùng bánh tráng, chúng tôi cũng mời thêm vài người bạn đến để chung vui, chúc mừng Ân đã tới Măng Đen. Thêm một buổi chiếu phim The hundred-foot journey nữa là tràn ngập tinh thần của người Ấn.
Thế nhé, hẹn Hy thư sau.
#mlf